Truyện ngắn Podcast: Cuộc chia tay vội vàng

pgddtxuanloc

Truyện ngắn Podcast: Cuộc chia tay vội vàng

– Chúng ta hãy chia tay!

Minh nói như vắt ra từng chữ, hơi gay gắt và lớn tiếng khiến mọi người trong quán cà phê quay lại nhìn chúng tôi. Lúc đó tôi chỉ ước có một cái lỗ thật to để chui vào cho đỡ xấu hổ. Đây không phải là lần đầu tiên tôi nghe thấy nó, nó giống như một thói quen. Hãy trở lại sau một hoặc hai ngày. Nhưng lần này thì khác, tôi có linh cảm không lành là chúng tôi-thực-sự-chia tay. Minh có dáng người thanh mảnh và duyên dáng; Khuôn mặt trái xoan với đôi mắt đen tuyền làm anh hớp hồn. Là MC của một đài truyền hình nổi tiếng như vậy thì đương nhiên có rất nhiều người theo đuổi dù họ biết Minh đã có người yêu. Tôi ngồi như tượng đá, phản ứng chậm chạp, yếu ớt:

Có phải tôi vừa nói sự thật?

Minh gầm gừ từng chữ, nghe rất kiên quyết:

– Tôi không nói dối. Đừng sử dụng nó như trước đây. Tôi mệt quá!

Rất nhanh. Minh chộp lấy chiếc túi, mở khóa, đặt tờ polymer lên bàn rồi bước nhanh ra khỏi quán. Tôi chợt hiểu ra mọi chuyện, bước theo Minh khi cô ấy lên xe, nói tiếp:

– 5 năm yêu nhau là chưa đủ với em…

Minh quây, một phiên bản khác thường của cô nàng được thể hiện:

– 5 năm hay 10 năm cũng vậy. Anh chán em quá! Đừng gặp tôi nữa. Mất công!

Nói xong Minh phóng xe đi, bỏ lại tôi một mình trong buổi trưa thu đầy nắng.

Tôi thở dài mệt mỏi. Lần này chúng tôi thực sự chia tay. Nhanh quá. Em tưởng tượng có một anh là fan của Minh bám lấy anh ấy và dùng đủ mọi chiêu trò để có được trái tim của Minh. Tôi đã biết vì sao Minh chia tay tôi rồi. Tôi ngẫm lại mình đã làm gì để Minh buồn và vội vàng nói lời chia tay như vậy!

Tôi và Minh là bạn thân nên rất hiểu nhau trên từng bước đường. Đỗ đại học, chúng tôi công khai tình yêu. Bạn bè biết chuyện, gọi chúng tôi là cặp đôi hoàn hảo. Điều đó làm tôi hạnh phúc. Minh xinh đẹp, tài năng, năng động, sắc sảo,… đúng chất một cô gái Hải Phòng. Thời gian dài yêu Minh khiến tôi nhận ra và hiểu ra một điều: Đóa hồng đẹp thường có gai. Quả thật, những vết xước do gai hoa hồng để lại trong tim tôi vẫn đang rỉ máu. Minh là người cầu toàn, thích những thứ hoàn hảo dù biết trên đời này không có gì là hoàn hảo. Từ ngày đầu tiên yêu nhau, tôi như “xe ôm” đưa đón Minh đi học, đi làm rồi lại về. Trong thâm tâm, tôi biết có nhiều người đàn ông muốn làm “xe ôm” như tôi mà không được. Do tính chất công việc, Minh có nhiều mối quan hệ. Thời gian gần đây, tôi thấy Minh thường xuyên gọi điện lạ và gặp gỡ nhiều người. Thường thì đi đâu tôi cũng đưa cô ấy đi, nhưng lần này thì khác. Minh chủ động bắt taxi bảo tôi vào nhà nghỉ cho đỡ mệt, còn công việc cho cô ấy. Cho đến ngày Minh nói với tôi rằng anh ấy đã có đủ tiền để mua nhà và xe hơi trong khi tôi vẫn chạy xe ôm và thuê nhà. Tôi mừng cho Minh nhưng chợt thấy xấu hổ cho mình vì hai thứ đó mới là điều mà một người đàn ông cần có trước khi lấy vợ.

Xem thêm  Cá lóc nướng trui loại nào ngon nhất? Top 7 món cá lóc nướng trui ngon nhất định phải thử

Tóm lại, Minh là hình ảnh của người phụ nữ hiện đại, độc lập về tài chính, không thích phụ thuộc vào ai. Đôi khi, tôi tưởng tượng, cô ấy giống một người đàn ông hơn.

Nhưng tôi dị ứng với tính cầu toàn của Minh, có thể coi đó là gót chân Asin. Muốn phấn đấu làm ông chủ, Minh nhờ tôi hỗ trợ mọi lúc, mọi nơi. Tôi thường khuyên cô ấy rằng phụ nữ không cần phải làm lãnh đạo gì cả. Có một công việc ổn định, có một anh chàng tốt bụng bên cạnh, như tôi là được rồi. Những lúc như vậy, Minh đứng phắt dậy, mặt biến sắc và trợn tròn mắt, phản ứng vô cùng gay gắt. Cô ấy không muốn ổn định vai trò của một người vợ, người mẹ và sau đó trở thành một người chồng ăn bám. Phụ nữ cũng cần đứng cạnh đàn ông, đứng trước đàn ông, cùng gánh vác trách nhiệm với đàn ông. Tôi cảm thấy thiếu thiện cảm với cách sống đó, nhiều lúc Minh giận tôi, tôi nhẹ nhàng khuyên nhủ thì cô ấy có vẻ lên đồng nói: “Anh quá ích kỷ, quá gia trưởng và không nghĩ đến người khác.”

Cuộc chiến này thì khác. Chiều nay, tôi đang nghe bản nhạc cụ “Unbreck my heart” với giai điệu nhẹ nhàng như lên thiên đường để giải tỏa căng thẳng do công việc của một kỹ sư phần mềm và bước ra khỏi phòng, đứng trên lan can hít thở không khí trong lành, tôi giật mình khi thấy một bóng dáng quen thuộc bước xuống xe. Mặc dù Minh đeo kính râm nhưng tôi vẫn có thể nhận ra cô ấy trong chiếc váy đen thanh lịch. Cứ tưởng cô ấy đến thăm mình, tôi đang vui mừng khôn xiết thì bất ngờ một người đàn ông nước ngoài cao ráo, đẹp trai xuống xe đi về phía cô ấy, họ tay trong tay đi vào một quán ăn gần đó. Tim tôi đập thình thịch trong lồng ngực, máu nóng dồn lên mặt. Toàn thân tôi toát mồ hôi. Tôi đã chụp lại cảnh đó và gửi cho Minh. Tôi tháo tai nghe và bước vào phòng với tâm trạng bối rối.

– Gặp nhau ở Highland Coffe, mình muốn nói chuyện!

Minh, vẫn mặc đồng phục ăn trưa, đến gặp tôi ở quán cà phê. Tôi đã nói hết với Minh những suy nghĩ của mình khi thấy cô ấy tay trong tay với một người đàn ông lạ. Tôi đang bồn chồn, không kìm được xúc động thì Minh cắt ngang nói:

Xem thêm  Cách làm ốc móng tay cháy tỏi ngon theo đầu bếp 5 sao

– Anh đang vội mà Thanh. Anh có biết mối quan hệ giữa tôi và người đàn ông đó là gì mà khiến anh phải ghen tị không? Với cái tính ích kỷ và thói suy nghĩ như anh, làm sao em có thể hạnh phúc bên anh được.

Tim tôi như bị một mũi tên bắn trúng. Minh nói đúng về điểm yếu của tôi. Tôi im lặng hồi lâu, không biết nói gì. Mọi người đều có sai sót. Điều quan trọng là thái độ của người khác đối với khuyết điểm. Muốn xóa hay ngồi bóc mẽ nhau? Minh thuộc loại thứ hai vì nói vốn dĩ là điểm mạnh của Minh. Tôi cười khẩy:

– Ừ, anh ích kỉ, anh ngốc. Vâng, bạn tốt hơn tôi. Nổi tiếng, có nhà lầu, xe hơi. Bây giờ tôi cần tìm một người đàn ông tốt hơn anh. Tôi rất tốt. Nhưng anh nên nhớ rằng em vẫn là người yêu anh và quan tâm đến những mối quan hệ xung quanh anh. Bạn có quyền được biết!

Và câu chuyện diễn biến sau đó như thế nào thì chắc ai cũng biết. Sau khi tôi thể hiện tài hùng biện bằng rìu của mình qua ánh mắt của Minh, ánh nhìn của cô ấy trở nên xa xăm, rồi đôi mắt cô ấy trở nên dữ dội với một màu đỏ rực:

– Chúng ta hãy chia tay!

Chúng tôi đã không nói chuyện với nhau trong một tuần. Khi hỏi các đồng nghiệp của Minh, tôi được biết cô ấy đang nghỉ phép, cô ấy tắt điện thoại di động khiến tôi không liên lạc được. Sau một hồi tranh cãi nảy lửa ở HC, tôi mới biết anh ta chỉ là đối tác của một đài truyền hình, Minh làm chương trình phóng sự với anh ta chỉ là mối quan hệ làm ăn, không hơn không kém. Tôi chộp lấy chiếc điện thoại nằm trên bàn xin lỗi vì đã hiểu lầm Minh.

Chỉ còn vài ngày nữa là đến sinh nhật Minh. Những lần sinh nhật trước, chúng tôi thường tổ chức tiệc mặn tại nhà. Tôi nấu ăn khá ngon còn Minh chỉ là phụ việc. Minh hay nói đùa với tôi rằng có bạn trai nấu ăn ngon là một điều may mắn và hạnh phúc đối với người con gái. Bản thân Minh chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Sau khi tiệc tàn, chúng tôi cùng nhau ngồi xem phim, chơi game, hát Karaoke, v.v. Minh hát khá hay vì anh ấy có giọng hát vàng và lần nào cũng đạt điểm tuyệt đối. Còn tôi, sau khi hát xong, tôi chỉ được vài chục điểm thấp và bị Minh trêu là giống “ca sĩ nổi tiếng” Chai-en.

…Rồi ngày vui ấy cũng đến. Mỗi năm, tôi thường chúi mũi vào công việc, chọn quà sinh nhật cho cô ấy bằng cách: Rủ cô ấy đi siêu thị, mua thứ cô ấy thích. Và năm nay, tôi cảm thấy buồn chán vô cùng. Thế là xong, cút đi. Đừng đến Lotte Mart với Minh để chọn đồ ăn cho bữa tiệc nữa. Tôi lang thang một mình mua ít thức ăn ngon và chai rượu, nấu một mình, ăn một mình. Mới ăn vài miếng đã thấy đậm đà. Như ai đó đã nói: “Một khi mất em, anh mới biết thế nào là yêu và hận”. Nhưng tâm trạng tôi hơi khác: Mất em, tôi thấy mình thật ngu ngốc.

Xem thêm  Tác dụng của cây đu đủ đực khiến bạn không thể bỏ qua

Tối hôm đó, tôi đi dạo quanh Hồ Tây để hít thở không khí trong lành. Tôi đứng một mình bên gốc cây cô đơn bên hồ mặc cho cơn gió đêm mát rượi mơn man da thịt. Có cảm giác cái cây ấy cũng cô đơn như chính tôi vậy. Đi đâu cũng thấy những cặp tình nhân dắt nhau đi, tiếng cười nói rôm rả. Chỉ mình tôi giữ lòng nặng trĩu nỗi buồn. Đang tận hưởng làn gió đêm mát rượi, tôi chợt nghe tiếng một người phụ nữ hét lên: “Cướp, cướp, bắt!” Một cái bóng sượt qua tôi, mất đà ngã xuống đất với chiếc ví màu hồng trên tay. Lúc này tôi mới trổ tài võ nghệ đã học từ lâu, khóa tay tên trộm giao cho công an, cô gái bị mất ví chạy lại cảm ơn. Cô gái bên cạnh tôi thở hổn hển và nói “cảm ơn” khi cô ấy kết thúc. Nhưng tôi chợt khựng lại. Người bị mất ví là Minh. Cả hai đồng thanh:

– Ồ, cái gì?…

Chúng tôi ngạc nhiên nhìn nhau, nhưng dường như hiểu tâm trạng của tôi, Minh cố nén cười, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra:

– Anh ra đây làm gì?

– …

Tôi chưa kịp trả lời thì Minh đã nhìn tôi cười tinh nghịch:

– Vắng anh, là sinh nhật em, anh đến đây cho đỡ cô đơn phải không? Tôi biết bạn thích bàn tay đó. Chúng tôi đã hẹn hò được 5 năm!

Minh thản nhiên rút ví đưa cho tôi một tờ tiền polymer rồi nắm tay tôi cười như vừa được tăng lương:

– Đi ăn bánh tôm Hồ Tây đi! Đây là phần thưởng của tôi cho việc bắt một tên trộm cho bạn.

Tôi chợt phì cười trước sự nông nổi của Minh, định nói xin lỗi nhưng lại thôi. Tôi đoán, với tính hay khám phá, hay quên của Minh, chắc cô ấy sẽ buồn một thời gian. Có lẽ, tuần trước Minh đã đi du lịch đây đó và tập trung cho những đam mê mới. Nghĩa là, để có một tình yêu sâu đậm và bền lâu, một trong những bí quyết quan trọng nhất là: Cần tin tưởng và tôn trọng người yêu, đừng bao giờ vội nói lời chia tay để rồi sau này phải hối hận.

Chuyên mục: Tổng hợp

Nhớ để nguồn bài viết này: Truyện ngắn Podcast: Cuộc chia tay vội vàng

của website tmg.edu.vn

Leave a Comment